Phản diện nổi điên đến bạch nguyệt quang của bản thân cũng không cần

Tô Ái dùng sức vùng vẫy, hắn chỉ ngủ một giấc tỉnh lại liền phát hiện bản thân đang ở bên trong một cái bể nước, bể nước không lớn nhưng cũng không tính là nhỏ, chen vào hơn mười người cũng không có vấn đề gì.

Nhưng giờ phút này, bên trong chỉ có một mình Tô Ái.

Có một ống nước, từ trên mặt nước đổ xuống bể, hiện tại là cuối thu, nước lạnh từ đỉnh đầu đổ xuống, Tô Ái sắc mặt trắng bệch, toàn thân ướt đẫm, đứng trong dòng nước lạnh lẽo, nước đã lên đến bắp chân, nhưng căn phòng này trống rỗng, không có xuất hiện bóng người nào.

Tô Ái đáy lòng nổi lên khủng hoảng.

“Có ai không?”

“Cứu mạng!”

“Có người không?”

Lòng bàn tay Tô Ái đập đến đỏ bừng, hắn run rẩy, nước dội lên phần eo, cả người hắn đã có chút đứng không vững, hắn không biết bơi, nhưng ngay tại lúc này, biết bơi hay không có thể thay đổi được gì?

Tô Ái dùng sức đập vào thành bể, thanh âm thét lên khàn cả giọng.

“Có ai không. . . Có người hay không. . .” Nước bắt đầu tiến vào xoang mũi, chen lấn nhau tràn vào trong miệng và khí quản, trong lỗ tai toàn là tiếng nước đập ong ong, trước mắt là gợn sóng chập trùng không ngừng giao động.

Tô Ái ra sức giãy dụa, thân thể nhấp nhô trên mặt nước, hai tay vuốt nước trên mặt.

Đau quá. . .

Màng nhĩ bị va đập mạnh, lúc mở miệng ra nước liền nhân cơ hội tràn vào bên trong cơ thể, phổi bị sức nước đè ép đến sắp bể nát, như đang đưa thân vào nơi cực hàn gió tuyết rì rào, thẳng đến khi Tô Ái ngửi thấy mùi máu tươi.

Đúng lúc này, cửa phòng mở ra, Tô Ái dùng hết toàn lực để nhìn rõ, người chậm rãi hướng hắn đi tới là ai.

Cố Nghệ?

Cố Nghệ ca ca, mau cứu em. . .

Trước lúc nhắm mắt lại, Tô Ái nhìn thấy Cố Nghệ xoay người đem dòng nước điều chỉnh lớn hơn, sau đó cầm điện thoại di động lên, đối diện hắn chụp tấm ảnh, cuối cùng giương mắt nhìn hắn, nhẹ nhàng cười.

Tô Ái mất đi toàn bộ khí lực, thân thể chìm vào trong dòng nước lạnh buốt, hai tay hắn không bắt được Cố Nghệ, cũng không có không khí, hắn cảm giác như mình đang dần dần rơi xuống đáy cầu thang đen nhánh không có bất cứ thứ gì để dựa vào.

Thiếu niên sắc mặt trắng bệch dù cho tình trạng thân thể thê thảm vô cùng nhưng vẫn như cũ giống như viên ngọc rơi vào đáy nước, lấp lánh óng ánh.

Thanh niên đứng trước bể nước, nhẹ nhàng nhắm mắt, tựa như quỷ mị.

Trước khi triệt để mất đi ý thức, Tô Ái trong đầu xuất hiện một âm thanh, hắn hỏi Tô Ái.

“Tôi cho cậu thêm một cơ hội, có muốn sống lại không?”

“Không muốn.”

“F*ck, vậy tôi tìm kẻ khác đến xuyên a.”

“. . .”

Tô Ái vinh quang xuyên vào trong quyển sách này, trở thành vai phụ người cùng hắn trùng tên trùng họ, vai phụ cũng gọi là Tô Ái, gia đình hạnh phúc, tướng mạo thanh tú nhu thuận, trước đó ở sơ trung, thành tích của hắn đều rất ưu tú, nhưng từ cao trung về sau, thành tích ưu tú của hắn đều là giả.

Nguyên nhân liên quan đến một nhân vật phản diện cũng ở trong sách mà ra, nhân vật phản diện so với nam chủ càng ưu tú hơn, chính là tâm lý không bình thường, vai phụ Tô Ái lúc học cao trung cùng hắn trở thành hàng xóm, ba mẹ hai nhà trên phương diện làm ăn thường có qua lại, hắn cùng Tô Ái cũng từ đó trở đi bắt đầu như hình với bóng.

Tô Ái điểm nào cũng tốt, tuy nhiên lại không có chủ kiến của chính mình, hắn bị nhân vật phản diện đang lúc nhàm chán chậm rãi nuôi dưỡng thành phế vật, giúp hắn làm bài tập, cho đề trước, dây giày cũng thắt giúp. Lúc tuyển sinh đại học, Tô Ái chỉ học tại trường tư thục hạng ba, còn nhân vật phản diện lại học trường đại học tốt nhất.

Thời điểm học đại học hai người vừa lúc ở cùng một thành phố, rời xa quê nhà, Tô Ái đối với nhân vật phản diện càng ngày càng ỷ lại, thẳng đến khi mẹ của Tô Ái đến, phát hiện Tô Ái đã phế, cuối cùng tiếng khóc của mẹ đã thức tỉnh Tô Ái.

Tô Ái nỗ lực cố gắng, còn ngu ngốc muốn trộm cho nhân vật phản diện một bất ngờ, đem giấy thông báo trúng tuyển nghiên cứu sinh đại học cho nhân vật phản diện xem, nhân vật phản diện vừa tức giận vừa buồn bực, liền đem Tô Ái dìm cho chết đuối.

Trước lúc xuyên thư “công việc tốt” này vốn dĩ không đến lượt hắn, nhưng bởi vì nguyên thân cự tuyệt sống lại, thế là Tô Ái liền bị chọn trúng, hắn hoặc là đi theo quỹ đạo lúc đầu, cuối cùng bị chết đuối, hoặc là cố gắng thay đổi vận mệnh, bởi vì hắn hiện tại chính là nguyên thân.

Cái này còn không đơn giản, cách xa nhân vật phản diện, dựa vào trí thông minh siêu cao của hắn, cái ngày tốt lành kia liền không đến.

Tô Ái nhìn cánh tay gầy guộc trong gương, cái bụng trắng nõn mềm mại, còn có một gương mặt ngoan ngoãn làm người ta mềm lòng.

Không nam tính, nhưng nhìn rất đẹp, là loại hình rất dễ dàng có được thiện cảm của người khác.

Lịch trên mặt bàn hiện tại là ngày 5 tháng 4 năm 2016, trong sách vở viết lớp mười hai, như vậy, khoảng cách thi đại học chỉ còn lại hai tháng.

Tô Ái không quá sốt ruột, trên thực tế, trong thế giới của hắn, hắn vừa mới thi đại học xong, tại thời điểm sau khi xác nhận mình là trạng nguyên khoa nghệ thuật tự do, Tô Ái thu thập hành lí chuẩn bị ra nước ngoài du lịch, máy bay giữa không trung gặp khí lưu có chút xóc nảy, các hành khách khác đều vô sự, còn Tô Ái lại bị ném đến chỗ này.

Còn phải trải qua kì thi đại học một lần nữa!

Khi mở đề thi thử ra toàn là những câu mình có thể làm được, Tô Ái thở dài một hơi, vừa ngồi xuống ghế, cửa liền bị gõ vang, “A Tô, chưa rời giường sao? Buổi chiều con không phải muốn đến nhà Cố Nghệ làm bài tập sao?”

Lúc đầu nguyên thân nhũ danh là A Tô (苏: họ Tô), nhưng vì không quá đặc biệt, nên mẹ của nguyên thân liền đem Tô đổi thành Tô (酥: xốp giòn), ngọt ngào lại mềm mại.

Tô Ái “đùng” một tiếng đứng lên.

Cố Nghệ?

Nhân vật phản diện?

Giang Uyển còn dưới lầu, cửa phòng liền bị kéo ra, Tô Ái chạy xuống, cản ở trước mặt nàng, “Con không đến nhà anh ta làm bài tập.”

“Tại sao?” Giang Uyển có chút hiếu kỳ, “Con bình thường đều đến nhà Cố Nghệ làm bài tập a, Dì Từ còn làm bánh trứng cho con.”

“Đúng rồi, con đã làm xong bài tập rồi ” Tô Ái nói, ” Không cần làm phiền người ta.”

Mặc dù bây giờ còn chưa làm, nhưng hắn rất nhanh liền có thể hoàn thành.

“Tốt a, vậy mẹ đi nói cho Dì Từ một tiếng” Giang Uyển sờ đầu Tô Ái, đi xuống lầu.

Giang Uyển ở dưới lầu gọi điện cho người nhà của nhân vật phản diện, Tô Ái đi lại trong phòng để làm quen hoàn cảnh một chút, người nhà nguyên thân không phải là người làm ăn có danh vọng đặc biệt, có hai cái khách sạn, mấy cái cửa hàng không nhỏ, cứ như vậy, đã đủ cho gia đình nguyên thân sống tốt.

Tô Ái có bệnh trì hoãn, những bài tập kia hắn rất nhanh liền có thể hoàn thành, nhưng hắn muốn làm ban đêm. Kỳ thật làm bài tập với hắn mà nói không phải đặc biệt quan trọng, hắn đã tham gia thi đại học, nhìn sơ qua cũng tính ra đáp án, mấy quyển sách bài tập kia của nguyên thân, còn chưa đủ để hắn nhét kẽ răng.

Giang Uyển ở trong phòng nhìn thấy Tô Ái chơi với chó, lôi kéo Husky chạy trong sân, rất nhanh, trong sân liền vang lên tiếng Husky ngao ô cùng giọng nói thiếu kiên nhẫn của nam sinh.

Tô Ái thật lâu không có chơi qua như vậy, gia đình nguyên thân, thật quá hạnh phúc.

Mà chính là bởi vì điều này, Tô Ái càng thêm đau lòng nguyên thân, nguyên thân lúc đầu có thể sống hạnh phúc đến suốt đời.

Lại bởi vì gặp nhân vật phản diện mà rơi vào kết cục bi thảm.

Tô Ái nằm trên bãi cỏ trên sân, Husky tên gọi là Cẩu Nha, Cẩu Nha ở bên cạnh hắn lè lưỡi, móng vuốt đặt trên vai của hắn, tháng tư ánh nắng mặt trời còn rất nhẹ nhàng, rơi vào trên mặt mềm mại như vải lụa, khiến người ta buồn ngủ.

Cẩu Nha cũng ngủ theo.

Trước khi ngủ, Tô Ái nghĩ, nếu như không có nhân vật phản diện, sự thông minh của hắn căn bản không có đất dụng võ, cái này gọi là thần tiên xuyên thư cũng không tốt hơn đi.

Nhưng thời gian vui vẻ luôn luôn ngắn ngủi, ngắn ngủi đến muốn mạng.

Tô Ái là bị Cẩu Nha đầu lưỡi ướt sũng liếm tỉnh, hạt trên mặt lưỡi còn đặc biệt thô ráp, răng khuyểnh dưới miệng Cẩu Nha chạm vào không nặng không nhẹ, Tô Ái đưa tay liền tát cho nó một cái.

Cẩu Nha lại bắt đầu ô ô ô ô kêu lên, Tô Ái mới chịu mở to mắt.

Mà lúc này, cửa viện vừa lúc bị đẩy ra.

Tô Ái ngồi dậy một chút, trên tóc còn dính mấy hạt cỏ.

Nam sinh vừa đến ôm lấy hai cuốn sách, mặc áo màu trắng, tóc rất mềm mại xõa trên trán, mặt mày ôn nhuận sạch sẽ như ánh trăng, thoạt nhìn rất có khí chất, chính là dáng người cực kỳ tốt.

Tô Ái nhìn Cẩu Nha, nó cụp đuôi, núp ở bên cạnh mình, nhìn rất tội nghiệp, đây là bị làm sao vậy? Nhìn thấy quỷ rồi?

“A Tô, sao em lại ngủ trên mặt đất?”

Ngữ khí rất quen, thần thái ôn nhu, người này không tệ.

“Dì Giang nói bài tập của em đã làm xong, anh có câu không hiểu lắm, muốn hỏi em một chút.” Nam sinh nói tiếp.

Khiêm tốn hữu lễ, cử chỉ . . . chờ một chút, “Dì Giang nói bài tập của em đã làm xong. . .” ! Nếu như Tô Ái không có đoán sai, hiện tại người đứng trước mặt mình, là Cố Nghệ! Chính là nhân vật phản diện!

Cái tên nhân vật phản diện đi ngược các qui tắc trong sách !

Nhân vật phản diện làm nguyên thân chết đuối!

Tô Ái vuốt ve ngọn cỏ, đứng lên, hắn hắng giọng một cái, ánh mắt không tránh né, “Cái kia, bài tập, ngày mai cho anh xem.”

Cố Nghệ có chút không hiểu hỏi: “Vì cái gì bây giờ không cho anh xem?”

Tô Ái trong lòng muốn mắng người, người khác có lẽ không biết rõ trình độ của nguyên thân, nhưng Cố Nghệ hẳn là rõ ràng nhất, nguyên thân hiện tại bài vở đặc biệt kém, càng đừng nhắc đến một mình làm xong bài tập, còn nói có câu hỏi không rõ muốn hỏi hắn một chút.

Cố Nghệ biết mình đang nói dối, lại vẫn giả vờ như cái gì đều không biết, nhân vật phản diện quả nhiên không tầm thường.

“Em cũng là chép đáp án trên mạng, không thể cho anh xem.” Tô Ái nói.

Biết rằng mình hẳn là nên cùng Cố Nghệ phân rõ quan hệ, nhưng tuyệt đối không thể đơn giản thô bạo trực tiếp tuyệt giao, dù sao nhân vật phản diện đã sớm bắt đầu nuôi dưỡng phế vật, bây giờ tùy tiện đánh gãy, nói không chừng ngày mai mình liền bị bóp chết.

Cố Nghệ nhìn vào ánh mắt mất tự nhiên của Tô Ái, che đậy ý lạnh dưới mắt, sư ôn nhu lan tràn khắp cơ thể, “A Tô không làm được, vì cái gì không hỏi anh?”

Muốn chết muốn chết, Tô Ái nhanh chóng xù lông, bất kể lúc nào chỗ nào, Tô Ái không còn cách nào khác là phải giải thích. Bởi vì Cố Nghệ là loại người, không đạt được mục đích nhất định không bỏ qua, hắn còn đặc biệt giỏi ngụy trang.

Nói thật, nếu như hắn là nguyên thân, hắn cũng sẽ bị Cố Nghệ lừa xoay vòng vòng.

Nhưng hắn không phải nguyên thân, hắn phải bình tĩnh.

“Em không phải là không muốn hỏi anh, là buổi sáng hôm nay rời giường liền phát hiện bài tập đều đã làm xong “

Tô Ái diễn quá thật, chính hắn còn tin cái lí do quái quỉ này, “Em còn tưởng rằng là Cẩu Nha làm giúp, kết quả em kiểm tra điện thoại, trình duyệt bên trong đều là lịch sử tìm kiếm, em cảm thấy chỉ có mộng du mới có khả năng giải thích sự kiện lần này, anh thấy thế nào?”

Cố Nghệ nghe xong như có điều suy nghĩ, hắn nhếch miệng, đưa tay vuốt tóc Tô Ái , “Anh cũng cảm thấy như vậy.”

Tô Ái trong lòng thở dài một hơi, trên mặt không có biểu hiện ra.

Cố Nghệ thu tay lại, trong mắt lãnh ý tầng tầng lớp lớp, hắn nhìn Tô Ái, thật kỳ quái, tiểu phế vật hôm nay sao lại bắt đầu nói dối?

1 Bình luận

  1. Tra nguyen 31/05/2022

    hóng hóng

Đóng bình luận.